"Trên bàn làm việc của Ehrenburg có đặt bức tranh "Con cóc" của Picasso với lời đề tặng. Khi thấy con vật hình thù kỳ dị bị xé lẻ ra nhiều mảnh, vị tổng biên tập báo Pravda (báo Sự thật của Liên Xô cũ), nhà tư tưởng, tín đồ của chủ nghĩa xã hội, sững người lại và đỏ mặt lên:
-Thứ này mà các nhà tư bản gọi là nghệ thuật à? Ilya Grigorevich, sao anh lại có thể để trong phòng làm việc của mình cái đồ thối rữa ghê tởm này được nhỉ? Làm sao cái ông Picasso sơn trát ấy lại dám gọi mình là người cộng sản được?
Ilya ngắt dòng thác buộc tội của ông ta:
-Anh có biết bức tranh khắc này tên là gì và vẽ gì không?
-Tôi không biết và không muốn biết. Đó là...
-Đó là chủ nghĩa đế quốc Mỹ.
Nhà tư tưởng dần dần dịu lại, lại ngắm nghía con cóc, lắc đầu, cái gáy gồ lên của ông ta trở lại sắc màu bình thường.
-Vậy hả? Thế mà tôi không nhận ra ngay - ông ta nói vẻ tự phê - Picasso hình như là đảng viên ĐCS Pháp phải không? Một đồng chí đúng đắn và một tài năng lớn".
(Trích tự truyện Hải trình ven bờ của nhà văn Brazil, Jorge Amado)
Ảnh: Bức The Toad (Con cóc) của Picasso và nhà văn Amado